Đàn ông bản lĩnh mới sợ vợ là Dược sĩ
Sợ vợ là hèn, là nhục nhưng chắc chắn phải là người thật bản lĩnh mới chịu được sự hèn, sự nhục ấy. Vợ tôi chỉ là một cô Dược sĩ suốt ngày quanh quẩn bên cái quầy thuốc gia đình nhưng tôi lại rất sợ cô ấy. Tôi cũng không ngại để nói với mọi người chuyện ấy bởi vợ mình, mình sợ chứ sợ gì vợ thế gian.
Đàn ông phải thật bản lĩnh mới sợ vợ là Dược sĩ
Cô ấy là một nữ Dược sĩ “ghê gớm”
Tôi không biết các chàng trai có vợ là Dược sĩ có sợ vợ không nhưng cô vợ Dược sĩ của tôi thật sự “ghê gớm”. Có lẽ cái bản tính ngang bướng, muốn làm chủ cuộc sống đã ngấm sâu vào máu của các cô nàng học ngành Dược. Cũng bởi cái tính nết ấy mà tôi vừa sợ vợ mà cũng vừa nể vợ.
Sợ vợ là một thứ cảm xúc tự nhiên của con người mà không phải người nào muốn sợ vợ cũng sợ được. Tuy sợ vợ dẫn đến rất nhiều hệ lụy cho chính bản thân tôi nhưng tôi cũng không cảm thấy quá xấu hổ vì điều đó. Vì sợ vợ là một điều gì đó vô cùng ghê gớm mà không phải người đàn ông nào cũng đủ dũng cảm để làm bởi nỗi nhục bị mỉa mai còn lớn gấp trăm lần nỗi nhục khác.
Bạn thử lấy một cô nàng Dược sĩ mà xem, khi bạn đi nhậu với bạn bè, sẽ nhận được cuộc gọi bất thường chỉ vỏn vẹn với ý đồ “về ngay còn kịp”. Bạn sẽ bị mọi người trong bàn nhậu cười chê, diễu cợt, nhưng đừng buồn vì chuyện ấy. Chắc chắn bạn phải thật bản lĩnh mới dám lấy vợ Dược sĩ, mới đủ dũng cảm để chấp nhận những điều ấy như một lẽ tất yếu trong cuộc sống.
Vợ Dược sĩ đẹp nhưng cũng rất “ghê gớm”
Sợ vợ Dược sĩ nhưng tôi cũng có không ít “lợi lộc”
Chấp nhận những lợi đàm tếu của xã hội, những ánh mắt nhòm ngó từ người đời mới thật sự là kẻ dũng mãnh. Các ông không lấy vợ Dược sĩ, các ông không biết sợ vợ thì các ông oai, nhưng suy cho cùng các ông cũng không giỏi như tôi. Giỏi chịu đựng và giỏi chấp nhận.
Tôi không nghĩ rằng sợ vợ là xấu, bởi vợ tôi, tôi sợ, sợ gì vợ thế gian. Vợ Dược sĩ cũng có cái sướng riêng cho những gã đàn ông như tôi, tôi được chăm sóc toàn diện về sức khỏe, tôi chẳng phải tốn tiền mua thuốc, cũng chẳng phải suy nghĩ, đắn đo khi dùng thuốc bởi tôi đã có một trợ thủ đắc lực trong cuộc sống.
Có lẽ, cũng bởi nể kho tàng khiến thức vô giá mà cô vợ Dược sĩ của tôi sở hữu mà tôi sợ vợ. Mà cô ấy đâu có làm hại tôi, tất cả những gì cô ấy làm đều là muốn tốt cho tôi, một người vợ như vậy, tôi sợ nhưng cũng rất yêu.
Mặc cho ai nói ra nói vào, mặc cho mọi người có chỉ chỏ tôi như nào, nhưng có với Dược sĩ tôi rất hãnh diện. Tôi sợ vợ mình chứ đâu có sợ mấy “em bồ nhí” như các ông. Sợ vợ là một đức tính tốt, đáng ngợi ca và cũng là việc thể hiện rằng tôi là một gã đàn ông bản lĩnh, dũng cảm.