Căn phòng bí ẩn khiến bất kỳ ai đi qua cũng dựng tóc gáy!

Căn phòng bí ẩn khiến bất kỳ ai đi qua cũng dựng tóc gáy!

Đến khi đi làm và ở bên cạnh một căn phòng lạnh lẽo đã từng có rất nhiều vong hồn tôi mới tin trên đời có ma thật và người nghề Y nhất định phải có kiêng có lành.

Căn phòng bí ẩn khiến bất kỳ ai đi qua cũng dựng tóc gáy!

Căn phòng bí ẩn khiến bất kỳ ai đi qua cũng dựng tóc gáy!

Câu chuyện về căn phòng bí ẩn phía cuối hành lang và âm thanh lạ mỗi trưa khiến tôi thực sự sợ hãi.

Tiếng gõ cửa kỳ lạ vào buổi trưa bệnh viện…

Khoảng thời gian đầu tiên tôi mới về bệnh viện này công tác, tôi được phân công làm việc trong một căn phòng ở cuối của một dãy hành lang vắng vẻ, yên tĩnh nhất của bệnh viện. Nơi đây có thể nói cũng khá là yên tĩnh và mát mẻ hơn các khu khác trong bệnh viện. Từ lúc làm ở đây, tôi thấy số bệnh nhân đến khám ở khoa tôi cũng đông. Lúc xong việc, tôi liền đi rảo một mình vòng quanh khoa để xem xung quanh có gì thù vị với lại bản chất tôi vốn tò mò. Tôi đã phát hiện ra một điều bí mật. Đó là ngay kế phòng tôi có một căn phòng nhỏ nhưng trông rất cũ kỹ, có lẽ đã lâu không dùng đến nên người ta đã bấm 2 ổ khoá ngoài. Từ bên ngoài, tôi cảm nhận được căn phòng nhìn khá lạnh lẽo, không có hơi người. Phòng có một khe cửa nhỏ có thể nhìn vào bên trong rất rõ. Tôi là một đứa con gái nhưng bản chất vốn dĩ rất tò mò và thích khám phá giống như con bạn đang học Cao đẳng Điều Dưỡng – Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur. Lúc này, tôi nhìn vô bên trong thì thấy toàn là giường cũ nệm đã cũ xong sau đó tôi bỏ đi luôn. Tuy nhiên, tự nhiên tôi có cảm giác lạnh lạnh rờn rợn sau gáy sau khi nhìn vô khe cửa đó. Tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng chắc có cái gì bò vào vai thôi nên cũng không để tâm, cứ thế về phòng làm việc nghỉ trưa.

Câu chuyện sẽ chẳng có gì đáng để tâm cho đến một hôm, lại một buổi trưa rất nắng, tôi nằm ngủ trưa tại phòng làm việc và phát hiện từ bên cạnh có những âm thanh lạ. Bước đầu tiên là tiếng gõ cửa phòng tôi, tôi ra mở cửa ngay thì không hề thấy ai đứng ở cửa phòng nên tôi vào nằm tiếp mà không để ý. Vừa nằm được 5 phút thì lại có tiếng gõ cửa như ban nãy. Lần nay, tôi cẩn thận hỏi lại: “ai vậy ?? nhưng không có ai lên tiếng. Thế rồi, tôi cũng mặc kệ nằm tiếp. Tuy nhiên, xong tôi khó chịu quá liền bật dậy đứng sát mép cửa để nhìn ra ngoài, tiếng gõ cửa vừa vang lên tôi bật tung cửa ra nhưng vẫn không thấy ai, chỉ thấy rợn sau gáy mà thôi!!! Sau giờ nghỉ trưa tôi có hỏi trêu mấy chị Điều dưỡng  ở cùng khoa, có chị cũng học Văn bằng 2 Cao đẳng Điều Dưỡng – Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur  là trưa nay có gõ cửa phòng tôi kkhông đấy? Mấy chị đều bảo không rồi nhìn tôi hỏi sao vậy?? Tôi mới nói lại là trưa nay ngủ mà ai cứ gõ cửa miết mà mở cửa thì không thấy ai. Sau đó, một chị Điều dưỡng lớn tuổi đã làm việc lâu năm ở đây mới nói rằng: “Chắc em mới đến nên lại bị ghẹo rồi”. Tôi nghe thấy rất lạ và không hiểu lắm nên bỏ qua, kệ thôi!!!

Tiếng gõ cửa kỳ lạ vào buổi trưa bệnh viện…

Tiếng gõ cửa kỳ lạ vào buổi trưa bệnh viện…

Người ngành Y muốn tránh rắc rối nên có kiêng có lành

Ngày hôm sau đó, tôi cũng nghỉ trưa tại phòng làm việc của mình như mọi khi, lần này tôi không còn bị trêu chọc bởi tiếng gõ cửa như lần trước nữa mà là tiếng trẻ em khóc rất nhiều. Tôi thầm nghĩ, ở bệnh viện tiếng trẻ em khóc là bình thường nhưng đây đâu phải là khoa Nhi mà cũng đâu có ai khám con nít giờ này mà lại có tiếng lạ như vậy. Thế là, tôi đặt câu hỏi trong đầu mình là tiếng khóc đó ở đâu ra?? Càng ngày tiếng khóc càng lớn và rõ hơn trong đầu tôi , tiếng khóc có pha lẫn tiếng cười của trẻ em , tôi bắt đầu sợ hãi và cố nhắm tịt mắt để ngủ !!! Sau khi ngủ được 10 phút tôi có cảm giác tay chân mình giở lên không nổi như có vật thể gì đó đè nặng lên người tôi khiến tôi rất khó chịu. Sau đó, tôi ú ớ, cố vùng vẫy nhưng không tài nào được. Cũng như con bạn tôi học cùng Cao đẳng Hộ sinh thì nó cũng thấy trong lúc mơ màng đó tôi thấy bên giường đối diện có một người đàn ông ngồi nhìn tôi chằm chằm. Bên cạnh đó, một vài người đứng xung quanh tôi cố vùng vẫy la hét nhưng không mở miệng ra để nói được !!! Cảm giác thật đáng sợ khiến tôi thực sự cảm thấy bất lực.

Bỗng dưng điện thoại tôi reo báo đến giờ làm. Đúng lúc này, tôi mới chợt bừng tỉnh khỏi giấc mơ kinh dịa vừa rồi. Tôi thấy cơ thể mể mỏi rã rời, mồ hôi nhễ nhại. Sau đó, vì sợ quá nên tôi phải kể chuyện này cho đồng nghiệp trong bệnh viện cùng nghe thì cô Điều dưỡng lớn tuổi hôm trước mới nói với tôi: Căn phòng mà em đang làm viẹc ở lúc trước có người chết. Trước đây thì đó là phòng bệnh nặng nên những ca không qua khỏi đều đưa về đó. Còn căn phòng đã khoá cửa lại ngày xưa là phòng vệ sinh và có những thai nhi đã chết do nạo phá, 2 phòng đó vong nhiều lắm nên ai làm ở gần đó cũng đều bị trêu chọc nhiều. Bởi vậy, nếu em muốn yên ổn làm việc thì nên mua đồ cúng như vàng mã rồi cúng vái họ hằng tháng vào ngày mùng 1 và 15 Âm lịch đi!! Cầu mong cho linh hồn của họ được siêu thoát là họ sẽ không quấy nữa đâu. Tôi làm theo đúng cách chị chỉ và nhận thấy đã không còn âm thanh lạ và những giấc mơ nữa.

Người ngành Y muốn tránh rắc rối nên có kiêng có lành

Người ngành Y muốn tránh rắc rối nên có kiêng có lành

Đọc được câu chuyện trên, một bạn sinh viên học Cao đẳng Dược – Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur nghe thấy câu chuyện trên cũng có chung quan điểm: Người làm Y Dược cần phải có kiêng có lành quả chẳng sai.

Trang Minh