Đừng thấy bệnh nhân tử vong thì lại đổ lỗi cho thầy thuốc tắc trách?
Câu chuyện của mẹ một bệnh nhân có con trai tử vong vì viêm tụy cấp tại bệnh viện Chợ Rẫy khiến dư luận hoang mang. Liệu tâm lý cứ chết người thì nguyên nhân là do bác sĩ.
- Người nhà bệnh nhân tử vong vì viêm tụy cấp tố bác sĩ tắc trách xin lỗi BV Chợ Rẫy
- Xót xa: Hot girl đất cảng chết vì ung thư dạ dày do thức khuya và bỏ ăn sáng
- Tin buồn: Chủ tịch nước Trần Đại Quang từ trần vào 10 giờ 5 phút sáng nay
Đừng thấy bệnh nhân tử vong thì lại đổ lỗi cho thầy thuốc tắc trách?
Theo đó, theo phân tích của Trưởng Khoa Hồi Sức cấp cứu Bệnh viện Bạch Mai thì nghề Y vốn là một nghề áp lực và nhiều rủi ro. Vì thế, bệnh nhân và người nhà cũng hãy nhìn nghề thầy thuốc dưới góc nhìn công bằng và khách quan. Đừng hễ thấy bệnh nhân tử vong thì lại đổ trách nhiệm lên vai người thầy thuốc. Điều đó thật quá bất công.
Bác sĩ gánh trên vai quá nhiều áp lực và trách nhiệm
Trên thực tế, theo phân tích của các chuyên gia từ Cao đẳng Dược Hà Nội, cũng là những thầy thuốc có nhiều năm trong nghề thì nghề Y vốn là một công việc quá vất vả và áp lực. Theo đó, họ phải gánh trên vai quá nhiều vai trò và trách nhiệm từ bệnh tật của người bệnh, người nhà bệnh nhân và dư luận cũng như các phương tiện thông tin đại chúng khác như báo chí hay truyền hình. Theo thống kê hiện nay thì hầu hết các bệnh viện đều quá tải, bệnh nhân đông nên tình trạng đông đúc, xếp hàng, chờ đợi là phổ biến, thủ tục hành chính còn rườm rà, nhân viên y tế ở đây phải liên tục làm ngoài giờ để đảm bảo cuộc sống và nuôi gia đình cũng như thu nhập cho bản thân.
Nếu như bạn ra đường thì một ngày làm việc từ sáng sớm đã phải đối mặt với đủ mọi áp lực từ tắc đường, tiếng ồn cho đến giao thông, mưa gió, thời tiết cho đến va chạm giao thông, với đủ những ấm ức, bức bách ngoài xã hội. Cho đến khi bệnh nhân hay người nhà đến bệnh viện thì tất cả những căng thẳng và khó chịu ấy lại trút lên nhân viên y tế, Điều Dưỡng bác sĩ hay chính người điều trị cho bản thân hoặc người thân của họ. Theo đánh giá của Giảng viên lớp Văn bẳng 2 Cao đẳng Điều Dưỡng – Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur thì đây là điều bất công đầu tiên mà các bạn đang gánh chịu. Chưa kể, mỗi khi nghề Y có vấn đề gì đó thì người phải hứng chịu hậu quả nhiều nhất chính là các y bác sĩ, các nhân viên y tế. Họ đã đánh đổi cả tuổi thanh xuân để theo cái nghề bạc như màu áo để nhận lại sự bạc bẽo không kém. Theo GS Bình với tư cách cũng là một thầy thuốc, ông nhận thấy: “mỗi lần dư luận xôn xao lên điều gì đó về ngành y, mọi người lại ác cảm. Có nhà báo đến khoa chúng tôi rồi nói nghề y là nghề cao quý…. nhưng chúng tôi nói luôn chúng tôi không cần sự cao quý đó mà chỉ cần mọi người coi chúng tôi như những người lao động bình thường là được, hãy cho chúng tôi điều kiện đầy đủ để chúng tôi phục vụ người bệnh”. Bởi thế, sự công bằng cần ở mọi lúc, mọi nơi. Đặc biệt ở môi trường bệnh viện lại càng cần hơn nữa.
Bác sĩ gánh trên vai quá nhiều áp lực và trách nhiệm
Còn chưa nói chuyến khi bệnh nhân nhập viện trong tình trạng nặng thì không chỉ người nhà lo lắng mà bác sĩ cũng cần phải vừa lo chạy chữa cho bệnh nhân lại còn lo vấn đề tài chính bệnh nhân có BHYT làm thế nào để không bị BHYT thâm hụt. Đây là điều mà không phải ai cũng hiểu được. Bởi vì khi bệnh nhân nguy kịch thì cần phải tiến hành rất nhiều kỹ thuật nhằm duy trì sự sống như : thở máy, phải lọc máu,…. ngay lập tức. Theo một Điều Dưỡng, cựu sinh viên Cao đẳng Điều Dưỡng cho biết mỗi ngày lên đến vài chục triệu đồng, thậm chí còn hơn. Vì thế, bác sĩ cũng phải xem xét đối chiếu với BHYT để còn giải thích với người nhà bệnh nhân để họ không hiểu lầm bác sĩ làm khó hay có vấn đề gì. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến nhiều vấn đề của bác sĩ và người nhà gây tranh cãi.
Bởi vậy, nói về vụ bệnh nhân 19 tuổi tử vong vì viêm tụy cấp thì điều trị hồi sức tích cực như này nếu tính chi phí thì bệnh viện như hiện nay thì chỉ có “lỗ” vì trang thiết bị, thuốc men rất đắt. Chính vì thế, các bệnh viện tư nhân, bệnh viện công nhỏ họ rất ít đi sâu vào hồi sức tích cực để cứu sống bệnh nhân. Bệnh nhân nặng là họ chuyển về tuyến trên hoặc tuyến trung ương luôn một phần do bệnh nặng khó chẩn đoán và điều trị không đủ trình độ. Bên cạnh đó, một phần do thiếu nhân lực và đặc biệt hạch toán tài chính thì cầm chắc là thâm hụt nên không thể cáng đáng được. Đó là nguyên nhân Bác sĩ tại khoa Hồi sức tích cực luôn trong tình trạng cứu bệnh nhân thập tử nhất sinh, cơ hội sống là rất thấp. Tuy nhiên, mỗi ca bệnh nặng mà sự nỗ lực được đền đáp và được cứu chữa khỏi các bác sĩ đều cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Lúc đó, bác sĩ thấy áp lực, mệt mỏi cũng bớt đi và họ vẫn tự an ủi rằng “chỉ số AQ” của mình vẫn còn cao.
Bởi thế, tai biến y khoa cũng rất phổ biến nên nghề Y cần có sự công bằng nhất định.
Trang Minh