Đa phần gái ngành Y mắc bệnh nan y … đường miệng
Đa phần gái ngành Y bị bệnh nan y rất khó chữa, bệnh này có từ thuở con gái. Bệnh càng nặng hơn khi khi lấy chồng. Bệnh mà bệnh viện chắc chắn cũng phải trả về.
- Đàn ông nếu không đủ bao dung thì đừng yêu gái ngành Y
- Gái ngành Y yêu tỉnh táo hơn gái ngành dược?
Đa phần gái ngành Y mắc bệnh nan y … đường miệng
Gái ngành Y tái phát bệnh 30 ngày mỗi tháng
Bệnh này có thể tạm gọi là bệnh … đường miệng. Và thực chất bệnh này cũng khiến các bác sĩ phải bó tay. Đây là hoạt động mà gái ngành Y làm nhiều nhất trong ngày, sáng mở mắt đến bệnh viên là cô ấy đã làm việc với tần xuất vô cùng lớn để trao đổi với bệnh nhân. Về nhà cô ấy lại bắt đầu than thở công việc, chuyện bệnh nhân này như này, bệnh nhân này như kia.
Có lẽ bệnh này chỉ có người nhà mới có thể chăm sóc và động viên, tuy nhiên bệnh tình vẫn không ngớt. Gái ngành Y có lẽ không cảm thấy đau đớn khi phát bệnh nhưng lại gây cảm giác đau đầu cho những người xung quanh. Ngày ngày, cô ấy chỉ gào lên với 10 vạn câu hỏi vì sao.
Mà gái ngành Y đâu chỉ than thở với chồng con, gặp ai họ cũng than thở. Bạn bè, đồng nghiệp, cứ rảnh không có bệnh nhân lúc nào là họ lại lê la than vãn về chồng con lúc ấy. Mà đi đâu tôi cũng nghe thấy lời than thở của các chị, các em, các bà, các mẹ, đặc biệt là chỉ nghe qua thôi là tôi biết học là gái ngành Y. Chỉ chỉ có gái ngành Y mới có tốc độ nói chuyện như vũ bão như thế. Nói ra lại bảo là kể xấu, nhưng dường như “bệnh than thở” đã trở thành căn bệnh cố hữu của họ rồi.
Gái ngành Y đã tụ tập thì chẳng khác gì cái chợ
Cái đặc thù công việc khiến họ tiếp xúc với quá nhiều người, quá nhiều thành phần và đối tượng trong xã hội đã khiến gái ngành Y có đủ mọi chuyện để tán gẫu mỗi khi ngồi với nhau. Chuyện chồng con, rồi cả chuyện bà này, bà nọ trong cơ quan, bệnh nhân này, bệnh nhân nọ … đúng là họ có rất nhiều chuyện để nói
Gái ngành Y đã tụ tập thì chẳng khác gì cái chợ
Mỗi khi bệnh viện làm, không ngày nào là tôi không bắt gặp hình ảnh các cô gái ngành Y trẻ trung xinh đẹp phơi phới nhưng lại thường xuyên than vãn với nhau về chuyện người yêu, nhà người yêu, rồi về công việc căng thẳng, về những sự chán đời mà chẳng có lý do, không có đầu mà cũng chẳng có cuối. “Sao bỗng dưng tao cứ thấy chán chán”, tôi nghe mà thấy mấy cô nói với nhau mà nực cười. Có những hôm đang căng óc, tập trung lập kế hoạch tiếp đón bệnh nhân bỗng giật thót mình vì tiếng kêu “trời ơi tôi chán” của cô đồng nghiệp bên cạnh. Khi hỏi cô ấy vì sao thì cô ấy nói giọng nhẹ tênh “tự dưng nhìn trời thì chán”. Đúng thật là “nhàn rỗi sinh nông nổi”.
Gái ngành Y hãy thử thấu hiểu cho đồng nghiệp nam nhi như chúng tôi
Thực ra cánh đàn ông chúng tôi làm việc trong một môi trường khắc nghiệt và mệt mỏi như vậy cũng cần kêu la lắm chứ. Nhưng chúng tôi biết tiết chế, chứ cứ để cái thành tích than thở nó thành bệnh kinh niên như mấy cô gái cùng ngành thì chỉ khiến người xung quanh thêm mệt mỏi.
Khi mệt mỏi, gặp các chị em ngành Y xinh tươi mà chẳng thấy tươi tỉnh thêm chút nào mà chỉ thấy một màu xám xịt của những so đo, thâm trí là cả sự đố kỵ. Thôi thì mệt hãy cứ thở dài 1 cái, lên giường đi ngủ thì mọi chuyện lại đâu vào đấy ngay thôi.
Tôi thiết nghĩ, không biết có giây phút nào các chị mắc “bệnh than thở” thử đặt địa vị mình vào vai người phải nghe những lời cà ràm thâu đêm suốt sáng, từ ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác… có cảm giác gì không? Chứ như tôi nghe vợ lần thứ nhất, lần thứ 2 đến lần thứ 3 là đã coi như đó là cái máy nói tự động đến giờ phát sóng những thứ chuyện mà không ai muốn nghe.
Gái ngành Y nên nghĩ cho những đồng nghiệp nam
Tôi băn khoăn liệu trên thế giới này liệu có chị em nào không mắc phải cái “bệnh than thở” kinh niên, khó chữa này không? Bởi, không riêng gì gái ngành Y mắc “căn bệnh” nan y khó chữa này mà rất rất nhiều phụ nữ ngành khác xung quanh tôi cũng bị “bệnh than thở” phát tác mọi lúc, mọi nơi mới ngán ngẩm.
Nguồn: Caodangduochoc.edu.vn