Tình yêu của Dược sĩ sẽ thay đổi khi ở tuổi U30
30 tuổi, người Dược sĩ đã đi qua quá nửa chặng đường của tuổi trẻ, bắt đầu thôi những nông nổi và nóng vội của thuở mới lớn, đã đi qua những chông chênh của những ngày đầu chập chững bước vào đời và tình yêu cũng sẽ thay đổi.
- Nếu em là cô gái học ngành Dược anh có yêu em không?
- Nên yêu gái ngành Y nhưng chỉ nên lấy vợ ngành Dược
Tuổi 30 Dược sĩ sẽ có những thay đổi trong tình yêu và cuộc sống
Tuổi 30 và những thay đổi trong cuộc sống và tình yêu của người Dược sĩ
Tuổi 30, ta mới hiểu được thế nào là hai từ Dược sĩ thiêng liêng, ta trân trọng nó như trân trọng chính ta vậy, ta biết lấy cái công việc cứu người ra làm niềm vui cho ta bản thân, ta vui khi người bệnh vui, ta khóc cùng người bệnh khi họ buồn chán, thất vọng vào sức khỏe bản thân.
Tuổi 30, người Dược sĩ biết mình chẳng hoàn hảo, ta biết chấp nhận cái thực tại đang hiện hữu trước mắt. Ta trở nên thực tế hơn, hiểu bản thân mình muốn gì và cần gì, không còn quá nhiều sự ảo tưởng, mong đợi vô lý ở những người không quen biết.
Tuổi 30, Dược sĩ chúng ta đã đi qua những “vùng vẫy” của cuộc đời, ta không còn là những cô cậu mới lớn với mong muốn xác lập và khẳng định vị trí của bản thân. Cái ta cần là sau những ngày làm việc mệt nhọc, được về được quây quần bên bữa cơm gia đình, được nghe tiếng nói của trẻ thơ, được sống trong sự yên bình, hạnh phúc. Có lẽ ta đã định nghĩa được hai từ “bình yên”.
Tuổi 30, người Dược sĩ trưởng thành ước muốn vào một “tình yêu thực sự”. Ta đã thấm thía sâu sắc cái xô bồ của cuộc sống, cái cách mà người ta nịnh nọt và lấy lòng đối phương qua những tiếng cười pha chút sự giả dối, ta chợt nhận ra rằng, ta cần một tình yêu thực sự đến nhường nào. Ta cũng biết trân trọng cái tình yêu hiện tại, ta nhận ra rằng có những thứ đơn giản nhưng chẳng thể nào lấy lại được …
Tuổi 30, người Dược sĩ đã quá mệt mỏi vào cái trò chơi cút bắt trong tình yêu, mệt mỏi vào những hoang tưởng về một tình yêu chỉ có trong cổ tích. Ta biết mình muốn gì cho sự nghiệp ngành Dược của mình, ta thôi trông chờ vào động lực của cái gọi là tình yêu và ta sẽ tìm cách đạt được mục tiêu trong công việc một cách nhanh nhất.
Tuổi 30, người Dược sĩ đã trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, nỗi sợ hãi phải từ bỏ tình yêu hay một mối quan hệ thân thuộc nào đó trở nên dễ dàng hơn vì ta hiểu rằng ta đã không còn trẻ, không còn là một cô bé hay chàng trai mít ướt ngày nào.
Vào tuổi 30, nếu là một Dược sĩ chưa kết hôn, ta sẽ tìm cho mình một người lý tưởng theo đúng tiêu chuẩn mà ta muốn và sẽ xác định cho tương lai nhiều hơn là chuyện chỉ yêu thôi. Nếu là người đã lập gia đình, ta thường tìm cách ổn định giữa gia đình và sự nghiệp bằng những kế hoạch thật rõ ràng.
Tuổi 30, Dược sĩ chúng ta đã trải qua những si mê, cảm tính của tuổi trẻ, ta nhận ra rằng sự tương giao đồng cảm được tạo ra từ sự giao tiếp mới là điều gắn kết con người bền chặt nhất. Vì vậy, ta trân trọng các mối quan hệ trong xã hội, ta biết cách trân trọng tình yêu và cuộc sống gia đình, ta cũng tìm cách hóa giải các mâu thuẫn một cách tinh tế nhất.
Dược sĩ ạ! Bước vào tuổi 30, ta hãy sống vì bản thân đi, sống vì người khác ít thôi. Ta hãy biết thương cho cái chông chênh mà ta đã trải qua, ta đã hiểu thế nào là sự “bồng bột của tuổi trẻ” và “sự trưởng thành”. Chỉ cần nhắm mắt một cái thì mọi chuyện sẽ trôi qua nhanh chóng, việc gì cũng có hướng giải quyết riêng của nó.
Tuổi 30, ta hãy thôi chán ghét bản thân mình vì những gì mình kém cỏi hơn người khác, hay đơn giản vì mình chỉ tốt nghiệp Cao đẳng Dược Hà Nội chứ không phải Đại học Dược Hà Nội. Hãy cứ sống cho đam mê đang còn dang dở, hãy cứ mạnh mẽ, cứ sống hết với niềm nhiệt huyết cho nghề nghiệp và giữ gìn tổ ấm gia đình.