Duyên âm, nỗi ám ảnh kinh hoàng của trai gái ngành Y

Duyên âm, nỗi ám ảnh kinh hoàng của trai gái ngành Y

Những tiếng mưa rơi tí tách, từng hạt, từng hạt rơi rả rích phía trước sân nhà xác như một nỗi ám ảnh kinh hoàng với những chàng trai, cô gái đang đến ca trực. Tiếng cười nói vang vọng trong đêm như một bản nhạc đầy ám ảnh, nghiệt ngã.

am-anh-trai-gai-nganh-y

Duyên âm, nỗi ám ảnh kinh hoàng của trái gái ngành Y

Ngành Y và những chuyện chưa từng tiết lộ

Người ta nói, ngành Y là sướng, ngành Y đầy vinh quang và cũng “đầy tiền”. Nhưng ẩn sâu trong đó, những người hóa điên vì cái ngành đầy nghiệt ngã này không hề ít, áp lực công việc, áp lực xã hội … và cả áp lực từ phía “người đã ra đi” gây nên sự xáo trộn về tiềm thức của trai gái ngành Y.

Có người đã nói rằng, trai gái làm nghề Y là những người dễ bị người âm bám theo nhất vì họ chính là những người tiếp xúc với bệnh nhân cuối cùng. Ngồi trong nhà xác bệnh viện, nhìn ngoài trời những hạt mưa đang rơi không ngừng khiến tôi cảm giác như có ai đó đang dõi theo mình, những tiếng cười nói xa xa của gia đình bệnh nhân, những âm vang gào thét trong đau đớn, tuyệt vọng của người bệnh như nhuốm màu thêm cái không khí ảm đạn nơi đây. Thu mình vào trong một góc nhỏ, tôi tự hỏi mình theo ngành này đúng hay sai? Phải chăng tôi đã sai từ khi đặt chân vào ngưỡng cửa Cao đẳng Điều dưỡng.

Sâu thẳm trong những con người hoạt động trong ngành Y chúng tôi đều mong muốn cứu được thật nhiều người bệnh, muốn họ được vui sống với quãng đời còn lại, muốn họ mau chóng xuất viện để chúng tôi có thể đón nhận những bệnh nhân mới. Thế nhưng, đời đâu như mơ, có những người đặt chân đến cái bệnh viện này cũng chính là thời điểm họ xa rời cõi đời này. Mà người ta nói, người chết thì chết ở đâu, vong hồn luôn ở đó, ấy vậy mà không ít lần những người yếu bóng vía như tôi nhìn thấy những hồn ma đầy máu me, dật dờ quanh cái bệnh viện này.

Rồi có những lần, đang rôm rả buôn chuyện với đứa bạn đồng nghiệp, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà đứa bạn tôi đứng bật dạy, chạy lại bên gia đình bệnh nhân có người mới mất (trong khi đó đứa bạn tôi không hề biết chuyện này) quỳ xuống, khóc lóc, xin lỗi vì đã không thể báo đáp ân tình nuôi nấng của cha mẹ khi ra đi vào lứa tuổi quá trẻ. Tôi nói ra chuyện này mà cảm giác chúng đang hiện hữu trước mặt mình vậy, tiếng ai oán, tiếng khóc hối hận, những tâm trạng mà chúng tôi thường thấy mỗi ngày trong bệnh viện. Và cảm giác sởn da gà, lặng lẽ nhìn nhau rơi nước mắt là những chuyện thường thấy vào mỗi buổi trực đêm.

Ngành Y và chuyện duyên âm của kẻ ở người đi

Có những ngày mệt nhoài sau những ca trực trở về nhà, tôi lại không khỏi trăn trở về những gì mình đã chứng kiến, mình đã biết. Thế nào là duyên âm, thế nào là người chết, chúng tôi đã chứng kiên quá nhiều. Một người bước ra khỏi Thế Giới này có nghĩa là họ đang đến với thế giới khác, họ không ở đây, không có nghĩa là họ không tồn tại, họ vẫn dõi theo ta từng bước, từng bước một.

bong-ma-trong-benh-vien

Thi thoảng tôi vẫn thấy những bóng người dật dờ trong bệnh viện

Người ta vẫn nói, ai mà vướng phải duyên âm thì khó mà dựng vợ, gả chồng, có lấy vợ, lấy chồng cũng chẳng hạnh phúc được bao lâu. Vậy nên, chúng tôi cũng chẳng dám mơ mộng đến cái tương lai hão huyền sẽ có một người đủ bao dung cho sự vất vả của chúng tôi, có chăng chúng tôi chỉ cần một người hiểu. Và hơn ai hết, chúng tôi hiểu, chúng tôi là người sẽ kém may mắn hơn vì cái nghiệp của chúng tôi dễ bị người âm theo vì đơn giản chúng tôi là những người cuối cùng tiếp xúc với người chết tại đây.

Có thể là mê tín, nhưng đã không ít lần tôi phải đi cắt duyên âm cho chính bản thân mình, trong lĩnh vực nghề Y chúng tôi thầm hiểu rằng, chúng tôi đang đánh cược hạnh phúc của mình vì hạnh phúc của bệnh nhân. Vậy nên, muốn tồn tại với ngành này, chúng tôi buộc phải chấp nhận cái thực tại đó và chỉ biết cố gắng thật nhiều, gom góp những tiếng cười của bệnh nhân làm thành hạnh phúc riêng cho bản thân mình, lấy chút sức lực, cố gắng của bản thân để làm vơi đi những giọt nước mắt của biết bao người bệnh. Bởi hạnh phúc là cho đi chứ đâu đơn giản chỉ là nhận về.

Ngành Y là vậy đó! Bạn có đủ can đảm để theo ngành này?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *